Thursday, April 11, 2013

Trò mèo của đảng Cộng sản Việt Nam đã lòi đuôi

Dù đảng CSVN ngoan cố đến đâu, cũng không ngăn cản được dân tộc Việt hoà mình vào trào lưu tiến bộ của nhân loại và vứt đảng vào thùng phân của lịch sử. Trong tình huống này, chính cái "job" của Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng còn bấp bênh, không biết sẽ trôi nổi phương nao, huống hồ là "job" của các cán bộ trong cái quái thai gọi là "đội ngũ trí thức phản biện" hay "ban phản ứng nhanh" mà đảng phát hoạ nhằm tuyên chiến với các nhà trí thức dân chủ. Đó là lý do tại sao mãi đến giờ, chưa có trí thức nào "ra hồn" nộp đơn xin gia nhập cả.
Ngày 09 tháng 1 năm 2013, Hồ Quang Lợi, trưởng ban tuyên giáo Thành ủy Hà Nội đã tuyên bố chiến dịch tạo ra một đội ngũ bút chiến để sẵn sàng "tuyên chiến" với những cây bút dân chủ và các blogger dân chủ. Cái tin vừa nực cười vừa động trời này vô hình trung hâm nóng bầu không khí chính trị Việt Nam một thời gian không ngắn và người ta, kể cả các cây bút, blogger dân chủ theo dõi, nóng lòng chờ đợi cuộc chiến thú vị và nực cười này. Nhưng, mọi sự im hơi lặng tiếng...
Mãi cho đến ngày 19 tháng 2 năm 2013, Hoàng Hữu Phước, đại biểu quốc hội thành phố Saigon (tức là thành phố HCM dưới triều đại cộng sản) chính thức tuyên chiến với đại biểu Dương Trung Quốc, một nhà sử học, một trí thức, với những lời lẽ đầy thóa mạ, trù dập mà chỉ có người cộng sản mới có thể đủ manh động và du côn để làm thế.
Mấy ngày sau, nội dung của bài viết gốc bị gở khỏi blog nhưng những phản hồi ủng hộ nó thì vẫn được giữ nguyên. Chung qui, cái mục đích mắng nhiếc đại biểu Dương Trung Quốc là vô văn hóa, mang bốn cái ngu lớn được giữ lại và lưu hành trên blog.
Đáp lại bài mắng nhiếc này, đại biểu Dương Trung Quốc phát biểu với một số tờ báo trong nước bằng thái độ ôn tồn và thông điệp ông đưa ra là ở chốn đại diện cao nhất của nhân dân lại có những lời lẽ thóa mạ đồng nghiệp như thế là điều không thể tin nổi, là quá đáng và không còn gì để nói. Hành động vừa phải, cẩn ngôn của ông Dương Trung Quốc đã khéo hé lộ cho bạn đọc một cái nhìn, đó là một trò mèo bắt đầu lộ diện.
Thật ra, cái gọi là "đội ngũ trí thức phản biện" hay "ban phản ứng nhanh" của nhà nước Cộng sản Hà Nội đã và đang lập ra không phải là những cây bút có học vấn tử tế hay là những cây bút thật sự có học thuật, có tầm nhìn, vì một khi có đủ học thuật, tầm nhìn, người ta sẽ không dại dột để tham gia đội ngũ này. Chính vì thế, câu hỏi được đặt ra ban đầu là ai sẽ tham gia vào đội ngũ này? Trước đây, câu trả lời còn bán tín bán nghi rằng không biết đất nước này rồi sẽ ra sao khi vẫn có những con người có đủ chữ nghĩa, lý luận và tầm nhìn lại đi bẻ cong ngòi bút, tham gia vào một cuộc chiến mà ở đó, dù có mù cũng nhìn thấy lờ mờ rằng tham gia vào đội ngũ này là tự giết mình, tự biến học vấn của mình thành trò hề. Đương nhiên câu hỏi này chỉ đặt ra với những cây bút có đủ công lực để bút chiến với các blogger và các cây bút dân chủ, hoàn toàn không đặt vấn đề cho những kẻ mạo danh cầm bút mà đầu óc rỗng tuếch, suốt đời ôm những thứ giáo điều ngu ngốc và mê tín rằng đó là tiến bộ, văn minh tuyệt đỉnh.
Rất buồn cười là giả thiết này hoàn toàn sai và qui luật tự nhiên đã đi đúng lộ trình của nó, không có cây bút nào đủ tư cách cầm bút lại tham gia vào đội ngũ phản biện của trung ương đảng Cộng sản Việt Nam! Và thành phần, cách thức chơi, đội ngũ của cái gọi là "ban phản ứng nhanh" của Cộng sản Việt Nam đã chính thức lộ diện với ngòi bút tiên phong là Hoàng Hữu Phước, đương nhiệm đại biểu quốc hội kiêm doanh nhân. Và, sau cây bút này, có thể sẽ xuất hiện nhiều cây bút khác cũng nằm trong loại người cơ hội, sẵn sàng mạ lị người khác dù biết mình sai để đạt mục đích xu phụ, nịnh nọt. Động cơ chính của hành vi nhóm người này thực hiện không gì khác ngoài đồng bạc và cơ hội làm giàu. Trong bài viết vừa nêu, có ba vấn đề chính là nịnh Nguyễn Tấn Dũng, trù dập Dương Trung Quốc và phản đối luật biểu tình. Ba yếu tố này không cần bàn thêm bất cứ chữ nào cũng đủ nhìn thấy bản chất của nó.
Vấn đề muốn bàn ở đây chính là bản chất trò chơi, tương quan lực lượng và mục tiêu của nó.
Rõ ràng, hơn ai hết, trung ương đảng cộng sản Việt Nam thấy rất rõ sự tụt dốc và nguy cơ tan rã của mình, nguy cơ này không chỉ đến từ phía nhân dân mà manh nha, bùng phát ngay trong nội bộ đảng. Chính vì thế, nếu không kịp thời chặn lại, cái ngòi nổ Dương Trung Quốc sẽ kích hoạt và đi từ chấn động quốc hội rồi sau đó gây cháy nổ, bùng phát đến toàn diện đảng Cộng sản và không chừng, một ngày đẹp trời nào đó, những đảng viên cộng sản sẽ ra đường biểu tình, đòi lật đổ chế độ. Chính vì thế, hơn bao giờ hết, việc đánh phá những người như ông Dương Trung Quốc là tối cấp thiết đối với chế độ.
Và, bản chất của cuộc bút chiến này không có gì khác ngoài việc thẳng tay đàn áp những trí thức tiến bộ còn sót lại trong nội bộ đảng cộng sản Việt Nam và đe nẹt tất cả những đảng viên có tư tưởng tiến bộ, muốn thay đổi cục diện để theo đuổi văn minh nhân loại. Tương quan lực lượng, xét trong nội bộ cộng sản Việt Nam thì những trí thức như ông Dương Trung Quốc sẽ rất cô đơn, bị xa lánh và tiếng nói bị trù dập. Nhưng xét toàn thể trên bình diện dân tộc thì sau lưng trí thức Dương Trung Quốc sẽ là sự ủng hộ của rất nhiều trí thức và nhân dân.
Nói đến đây, xét thấy không cần bàn đến mục tiêu của trò mèo này nữa. Vì nó vốn dĩ tự đặt ra một mục tiêu không có lối thoát, đi ngược với nhân loại tiến bộ. Nó chỉ thêm một lần nữa báo hiệu về ngày tàn đang rất gần của nó.

Nguyễn Nam Trung

No comments:

Post a Comment