Chỉ hơn một năm qua, phong trào đối lập ở Việt Nam đã phải đối đầu với một chuỗi đàn áp mang tính khủng bố thô bạo bởi bộ máy cầm quyền. Những bản án phản nhân quyền rõ ràng nhằm mục đích đè bẹp sự thành hình và phát triển của các tổ chức đối lập ôn hòa, bất chấp dư luận và sự lên án của thế giới.
Nhà nước Việt Nam càng ngày càng mâu thuẫn với những lời kêu gọi hoà giải và đoàn kết dân tộc được tung ra rầm rộ trong thời gian gần đây. Thái độ của cán bộ Nhà nước đối với những người đối lập đã không thể hiện được thiện chí “hoà giải và đoàn kết” như vẫn thường được họ rêu rao. Trong nhiều trường hợp, nhân viên an ninh vẫn ngang nhiên xem những người đối lập là kẻ thù và luôn lấy sự đàn áp làm giải pháp khống chế. Thực tế cho thấy rằng, chủ trương đó không hoá giải được vấn đề, mà còn làm tăng thêm mối mâu thuẫn giữa lực lượng đối lập và bộ máy nhà nước. Cùng lúc đó, những bản án phản nhân quyền, và lắm khi còn mang cả tính vô nhân đạo, đã góp phần vào việc khơi dậy thêm lòng hận thù, vốn vẫn là một vấn đề đang gây nhức nhối ở nội tại dân tộc.
Kể từ năm 1975, đảng VNCS đã bỏ đi nhiều cơ hội lịch sử để hàn gắn vết thương chiến tranh, và hậu quả đó cả dân tộc phải gánh chịu. Ngày nay, đảng VNCS đang tiếp tục bỏ qua cơ hội tìm kiếm những giải pháp tốt đẹp cho đất nước. Đó là, thay vì tạo điều kiện đối thoại với các tổ chức đối lập ôn hoà để tìm giải pháp cho những vấn đề chung của đất nước, đảng cầm quyền càng ngày càng có thái độ thù nghịch và đàn áp thô bạo hơn đối với những người có thiện chí muốn làm tốt hơn xã hội. Sự trù dập và khủng bố đối với những người đối lập bất bạo động phản ảnh chủ trương độc tài lãnh đạo của thành phần bảo thủ trong đảng VNCS. Cơ chế chính trị độc đảng này không những đã ngăn chận sự đóng góp hữu ích của những người đối lập, mà còn cản trở cả sự đóng góp ý kiến xây dựng của những cán bộ, nhân viên nhà nước có cái nhìn khác hơn quan điểm của đảng CS.
Những người lãnh đạo bảo thủ trong bộ máy cầm quyền hiện nay cần nhìn thấy rằng, họ không thể tiếp tục nhìn đối lập là kẻ thù và lấy đàn áp làm giải pháp. Chủ trương đó không thể làm tắt đi ngọn lửa đấu tranh. Nó cũng sẽ không hiệu quả như là một biện pháp mua thời gian để chờ các thành phần đấu tranh gốc VNCH bị tàn lụi theo tuổi tác, bởi lẽ đa số thành phần nhân sự trong hàng ngũ đối lập ngày nay ở Việt Nam không thuộc tầng lớp đó. Nếu Việt Nam không thực sự có dân chủ thì phong trào đối lập chống độc tài và bất công xã hội sẽ tiếp tục nổi lên, ở cả trong và ngoài nước. Trong chiều hướng đó, số lượng bản án mỗi ngày một tăng cao (bị cáo buộc là vi phạm Điều 258 và 88 của Bộ Luật Hình Sự VNCS) sẽ tự nó nói lên bản chất của chế độ trước công luận thế giới.
Các vấn đề Việt Nam chắc chắn không thể được giải quyết một cách tốt đẹp, nhanh chóng và trọn vẹn chỉ bởi sự thay đổi cơ chế chính trị. Tuy nhiên, tình hình Việt Nam sẽ tốt hơn khi nó có sự chia sẻ trách nhiệm một cách dân chủ của các thành phần dân tộc khác nhau. Ngược lại, nó sẽ trở nên phức tạp và khó khăn hơn khi các thành phần dân tộc ngoài đảng VNCS không được quyền đóng góp vào các quyết định lớn của đất nước. Mặt khác, sự độc tài lãnh đạo đã dẫn đến sự can thiệp của các cơ quan nhân quyền quốc tế và chính phủ một số nước trên thế giới; trong khi đúng ra các vấn đề Việt Nam có thể được giải quyết một cách ổn thoả bởi người Việt Nam với nhau. Một câu hỏi lớn được đặt ra là: Tại sao đảng VNCS luôn nhân danh nhân dân lại không để người Việt Nam được có quyền tự quyết và cơ hội giải quyết các vấn đề của đất nước; thay vì chờ ngoại bang lên án nặng nề rồi mới chấp nhận nhượng bộ?
Đảng VNCS cần chấm dứt ngay chủ trương khủng bố nhắm vào những người đối lập ôn hoà và thay vào đó bằng việc đối thoại để tìm các giải pháp tốt nhất cho đất nước. Tình trạng khủng bố thế xác và tinh thần đối với những người đấu tranh bất bạo động, và thân nhân của họ, hoàn toàn đi ngược lại tiêu chí “vì mục tiêu dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh.” mà NNVN vẫn luôn nêu ra.
Kêu gọi thực thi dân chủ và công bằng xã hội là nghĩa vụ góp phần đổi mới đất nước, làm tốt xã hội. Qua các vụ án chính trị trong năm qua, và gần đây nhất là phiên toà phản nhân quyền đối với ký giả Trương Minh Đức, thực tế cho thấy là đảng VNCS đã lợi dụng quyền lãnh đạo độc tài và xâm phạm lợi ích của nhà nước, khi công khai kết án nỗ lực chống tham nhũng và bất công xã hội.
Đảng VNCS hãy đổi mới thực sự thay vì tiếp tục khủng bố những người đấu tranh ôn hoà cho dân chủ tự do, công bằng xã hội và quyền lợi của dân nghèo.
No comments:
Post a Comment